Ở chỗ mọi người thời tiết thế nào vậy, ở chỗ tớ trời đang đổ cơn mưa to đấy. Tớ ghét cảm giác trời mưa phải ngồi ở phòng một mình, nhưng giờ tớ đang "tận hưởng" cảm giác ấy, nó thật tồi tệ. Tớ ghét những cơn mưa bởi vì chúng làm tớ thấy mình thật lẻ loi, không có ai để trò chuyện, tâm sự . Phải, tớ khẳng định là tớ ghét mưa, đúng, nhưng đôi khi chẳng vì lý do gì cả, tôi đờ đẫn và vô thức ngồi bên cửa sổ nhìn ngắm những hạt mưa lộp độp rơi ngoài mái hiên, hoàn toàn trống rỗng. Mình đã bao lần gặp mưa, có cơn mưa chợt đến chợt đi nhẹ như một cơn gió thoảng, có cơn mưa nặng nề dai dẳng làm sũng ướt cả lòng người, nhưng trong mọi cơn mưa mình đều thấy thật buồn. Bởi lẽ, những lúc lặng lẽ trong mưa, mình đều nhận thấy rằng hình ảnh của ai đó vẫn còn nguyên trong trái tim mình, chẳng thể nào nhạt nhòa. Mưa mang màu của ký ức nhạt nhòa mà có lẽ tôi phải giành cả thanh xuân của mình để quên đi nó, coi đó là một phần ký ức của thanh xuân tươi đẹp, để rồi nhận ra :
“Đi qua những ngày mưa sẽ yêu hơn những ngày nắng
Đi qua những ngày bão giông sẽ trân trọng hơn những ngày ta bình yên
Đi qua khổ đau của cuộc đời mới cảm nhận được hạnh phúc trọn vẹn
Cho một lần yêu thương vẹn tròn với con tim”
Thank you for visiting My POST
Do not Forget UPVOTE
by @lucia97
Hi! I am a robot. I just upvoted you! I found similar content that readers might be interested in:
https://munmeolangthang.wordpress.com/nhung-cau-noi-hay-trong-tieu-thuyet-va-phim/
Congratulations @lucia97! You received a personal award!
Happy Birthday! - You are on the Steem blockchain for 1 year!
Click here to view your Board
Congratulations @lucia97! You received a personal award!
You can view your badges on your Steem Board and compare to others on the Steem Ranking
Vote for @Steemitboard as a witness to get one more award and increased upvotes!